Trên bãi biển hoang sơ, sóng biển hùng vĩ đánh thẳng vào đáy lòng hai người đàn ông. Áo trắng phấn, mái tóc đen dài phủ lên vai, Cao Lam nhìn Hàn Thần bằng ánh mắt khát khao. Hàn Thần - chàng trai lạnh lùng, từng làm trái tim anh rối loạn. Mặc dù biết tình cảm của mình là một điều không thể, nhưng Cao Lam vẫn không ngừng theo đuổi.
Ngày kia, một cơn bão bất ngờ ập đến, kéo theo cơn mưa lớn và gió cao. Trong cơn mê man, Cao Lam và Hàn Thần lạc vào một hòn đảo hoang. Đêm dần buông xuống, họ phải tìm nơi trú ẩn. Dưới ngọn đèn lửa nhỏ, Cao Lam nhìn thấy ánh sáng khác lạ phản chiếu qua đôi mắt sâu thẳm của Hàn Thần.
"Em đã từng muốn chạy trốn cảm xúc của mình. Nhưng bão giờ đã đi qua, không biết em đã sẵn sàng để đối diện với chúng chưa?" Hàn Thần nói một cách khẽ nhẹ, nhưng đầy ý châm biếm.
Cao Lam nhấn chặt môi, "Dẫu bão có lớn đến đâu, em vẫn không từ bỏ. Và bây giờ, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua nó."
Hai người đàn ông bước vào nhau, trong vòng tay là nơi ẩn náu cho tâm hồn hoang phải. Bên ngoài là cơn bão dữ dội, nhưng bên trong, một tình yêu dần cháy bén hoàng hôn sắp lên.