Trên con đường vắng vẻ, ánh đèn đường nhấp nhô như những bông lửa le lói giữa đêm tối, Trần Kỳ thản nhiên bước đi, áo sơ mi trắng vàng mặc lên người như lớp vỏ bọc lạnh lẽo. Mỗi bước chân, anh nhấc lên một mảnh ký ức cũ, một khoảnh khắc tươi đẹp đã lỡ đi theo gió.
Mọi thứ dường như đang yên bình quá đỗi, cho đến khi bóng đèn đường nhấp nhô cuối con hẻm khắc khoải xuất hiện bóng hình cùng sự xuất hiện của một người đàn ông lạ mặt.
"Anh là ai?" - Trần Kỳ hỏi, có chút hoang mang nhưng vẫn giữ vững phong thái.
Người đàn ông không trả lời, chỉ cười khẩy và nhanh chóng tiến tới gan người của Trần Kỳ, ánh mắt hung dữ. Tuy nhiên, sự bí ẩn của người đàn ông kia lại khiến Trần Kỳ gợi lên một cảm giác kỳ lạ, như một đốm sáng nhỏ giữa biển tối.
Những bí mật dần được vén màn, mối quan hệ giữa hai người không chỉ đơn giản như vẻ bề ngoài. Đằng sau vẻ lạnh lùng của Trần Kỳ là những ký ức đau thương, còn người đàn ông ẩn giấu bí mật của chính mình.
Tình yêu, lòng trung thành và sự hy vọng cuối cùng liệu có mang lại ánh sáng cho hai con người đang lạc trong bóng tối này?