Trên con đường vắng vẻ, chỉ còn một cậu bé đang bước đi trong cô đơn. Tâm trạng uất ức và bất an cuộn trào bên trong anh, khi những tiếng hát xa xăm vang lên trong đêm tối không lối thoát. Đôi mắt xanh biếc của cậu luôn tỏa sáng, nhưng có lẽ chỉ có một người mới thấu hiểu được hết ý tưởng phúc tạp chứa đựng bên trong đôi mắt ấy.
Đó chính là hình bóng của anh chàng Takeru, dường như cũng rơi vào vũng lầy không đáy của sự cô đơn và tuyệt vọng. Ôm chặt lấy cơ thể ấm áp của cậu bé, Takeru tự hỏi liệu có ai đó có thể hiểu được nỗi buồn sâu kín trong tâm hồn của mình hay không.
Ngày qua ngày, cậu bé cảm thấy mình như một con người bị mắc kẹt trong vũng bùn tăm tối, không thể nào thoát ra. Nhưng một ngày kia, khi bầu trời vỡ lở và ánh sáng tỏa ra từ tinh thần của Takeru, cậu mới nhận ra rằng, họ có thể cùng nhau vượt qua được mọi khó khăn.
Tình cảm giữa họ không chỉ đơn thuần là tình bạn, mà còn là sợi dây liên kết tâm hồn giữa hai người. Bởi vì Takeru có khả năng nghe thấy suy nghĩ của cậu bé từ thuở nhỏ, và điều đó đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời họ, từ những phút giây cô đơn ban đầu đến hạnh phúc viên mãn sau này.