Trong bóng đêm u tối, Moriya đứng trước cửa căn hộ của Takeuchi, đôi mắt rưng rưng nhìn vào bên trong. Ông trời đã giằng xẹo cánh cửa, nước mắt Moriya rơi lưng lưng trên mái tóc dày của cậu. Từng hơi thở, từng nhịp đập trái tim, cảm giác mãnh liệt đến ngỡ như cậu sẽ nổ tung bất cứ lúc nào.
"Anh ấy... là tất cả đối với em," Moriya thì thầm với chính mình, ánh mắt rơi vào bức ảnh của Takeuchi treo trên tường. "Nhưng... em sẽ không bao giờ thuộc về anh."
Cảm xúc trái chiều vươn lên trong Moriya, từ tình yêu cháy bỏng đến lo sợ không lối thoát. Điều gì đã thúc đẩy cậu đến đây? Lieu đó, rốt cuộc, là sự cô đơn và nỗi khát khao tình yêu đã quá lớn?
Vào lúc đó, một bóng hình đột nhiên xuất hiện, Moriya nhấn mạnh vào bức ảnh, hoảng sợ.
"Là... là anh, Takeuchi?"
Takeuchi nhìn trầm ngâm vào đôi mắt sợ hãi của Moriya, "Tại sao em lại ở đây?"
Giọng Takeuchi run run, xen lẫn sự hoang mang. Moriya chỉ biết gật đầu, không biết phải đối diện với cảm xúc bi ai nào. Duy chỉ có một sự thật không thể phủ nhận: Tình yêu không thuần khiết.