Trong tầm tay anh, con dao lẻn nhẫn rực lên ánh sáng lửa trong đêm tối. Buốt lạnh, hơi thở của cậu trở nên dữ dội hơn, âm thanh trái tim đập loạn nhịp vang lên như một bản nhạc ác liệt. Anh nhìn vào đôi mắt xanh ngọc của cậu, trong đó không còn một chút dấu vết của tình yêu nào nữa, chỉ còn lại sự tuyệt vọng và hận thù.
"Anh... sao lại phản bội em?!" Cậu hét lên, giọng nóng bỏng như lửa đốt.
Anh nở nụ cười gian trá, dùng ngón tay vẫy lướt qua má cậu, để lại vệt máu cười đỏ rực. "Vì tương lai của chúng ta, Jongin. Hãy để ta làm điều đó."
Nhưng trái tim cậu đau nhói, vết cắt sâu trong tâm hồn cậu không thể nào lành lại. Tình yêu của họ, từng ngọt ngào nhưng giờ chỉ còn là một điều gì đó nhòe nhoắt, mất mát theo dòng thời gian. Cậu vừa là nạn nhân, vừa là kẻ phản bội, giữa yêu và hận, cậu sẽ làm gì?