Trong những ngọn cỏ hoang dại nơi bãi biển hoang sơ, hai hình bóng khẽ ôm nhau. Ánh hoàng hôn mịt mù sáng dần, phả vào họ là ánh nắng ấm áp của tình yêu.
Ryu, chàng trai với vẻ ngoài lạnh lùng nhưng lòng tràn đầy đau khổ, ôn nhu ôm chặt Shin trong vòng tay. Đứng trước mặt tình yêu của mình, anh thốt lên: "Xin lỗi, Shin. Anh không thể ở bên em nữa."
Shin, đôi mắt lặng im như đồng nát, dường như đã đoán trước điều này. Anh khẽ cười, nhưng trong đôi mắt lại chứa đựng bi thương không thể nói thành lời. "Ryu à, em biết... Em biết mình không thể giữ anh mãi mãi. Nhưng hãy tự do, hãy sống hết mình. Em sẽ luôn ở đây, đợi anh trở về."
Dòng lệ tuôn rơi trên gò má cậu, như muốn nói lên những tình cảm không thể nào diễn tả. Ryu quay lưng, từ bỏ tình yêu của mình, để bước vào bóng tối mênh mông. Trong tiếng sóng vỗ, tiếng thở dồn dập, Shin cứ mãi đứng đó, nhìn theo bóng lưng xa xăm của người mình yêu. Biết rằng họ không thuộc về nhau, nhưng tình yêu sẽ mãi mãi tồn tại, một hồi ức đẹp đẽ trong lòng.