Trên mái ngói ngôi trường cũ, Seo-yoon và Ji-ho đứng đối diện nhau, bầu không khí căng thẳng như dao găm vậy. Đôi mắt của Seo-yoon lấp lánh ánh nắng chiều, phản chiếu sự quyết liệt không thể phủ nhận. "Lee Seoyoon, cậu đã hôn bao giờ chưa?" Ji-ho tỏ ra bất ngờ, nhưng ánh mắt của anh vẫn đầy hứng thú.
Mối quan hệ giữa họ bắt đầu từ nụ hôn bất ngờ ấy, một nụ hôn giao thừa giữa những cảm xúc phức tạp, buồn vui lẫn lộn. Seo-yoon nhớ lại khoảnh khắc ấy, ánh mắt anh ngờ đỏ lên, nụ cười nghịch ngợm trên môi.
Từ sau tốt nghiệp cấp ba, Seo-yoon rời khỏi cuộc sống của Ji-ho mà không một lời từ biệt. Nhưng giờ đây, anh ta tái xuất, thay đổi hoàn toàn. "Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại anh sau khi tốt nghiệp cấp ba..." Seo-yoon thốt lên, giọng điệu không đủ quyết liệt như lúc đầu.
Hai tâm hồn gặp nhau một lần nữa, những cảm xúc dâng trào. Seo-yoon lần đầu tiên bộc lộ tâm hồn uẩn khúc, còn Ji-ho đặt ra câu hỏi: "Liệu chúng ta có thể loại bỏ những cảm xúc trong quá khứ và trở lại làm bạn tốt của nhau một lần nữa?" Câu chuyện đầy gian truân, sự lôi cuốn từ những tâm hồn đang dần thấu hiểu lẫn nhau, tới những cung bậc cảm xúc đan xen không lối thoát.