Nằm trên giường, Lee Gyu Jin nhìn đứa em cún yêu quý của mình cũng đã 26 tuổi, miệng không thôi cười khẩy.
- "Em ơi, đừng chọc giận anh nữa! Tại sao anh lại thích chuyện như vậy chứ!" - Gyu Jin vừa hối hận vừa trêu chọc, cố gắng né tránh ánh mắt dữ dội của em cún.
Nhưng không may, chính lời nói trớ trêu của anh đã khiến bàn tay nhỏ bé của em cún nắm chặt cây bút và nhấn mạnh vào giấy, bước đầu tạo nên những đường nét tượng chùng. Gyu Jin không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết mắt mình chữa cháy hồi hộp. Đứa em cún không chịu nói một lời nào, chỉ thèm muốn viết nhanh hơn để hoàn thiện hơn.
- "Tại sao em phải làm thế này với anh chứ? Đêm qua anh đã chơi cùng em suốt cả đêm mà." - Giọng nói của Gyu Jin tràn ngập sự căng thẳng.
Vậy mà đứa em cún vẫn không ngừng nhấn mạnh vào giấy, ánh mắt đầy kiên định. Đến khi em cún ngừng lại và đưa tấm giấy ấy vào tay Gyu Jin, anh mới hiểu rõ hơn. Trước mắt anh là bản vẽ... một chiếc thẻ cưới, với tên của... anh và đứa em cún trên đó.
- "Đừng lo lắng, anh yêu. Dịch vụ cuồng chính thức sẽ được tiêu biểu vào tuần sau." - Mặc kệ sự ngạc nhiên của Gyu Jin, đứa em cún vẫn miệng cười tươi rói.
Và từ đó, mối quan hệ "bất đắc dĩ" giữa Lee Gyu Jin và đứa em cún chỉ càng trở nên lộn xộn, được đánh đổi từ sự hiểu biết và tình yêu đáng quý.