Trên tấm giường lụa mịn, ánh đèn len lỏi qua rèm cửa, vẽ nên bóng tối lạnh lùng trên khuôn mặt thanh niên nằm im lặng. Với đôi mắt sâu thẳm nhìn về phía cửa sổ, anh ta hít sâu một hơi, vị thuốc lá cuối cùng đã dập ngọn trên đèn cảnh báo rực sáng.
Giọng nói quyến rũ của hoàng tử hắt hủi vang lên: "Tôi biết anh đã trí tuệ hơn thế. Chơi trốn tìm đến khi ngợt thở cuối cùng, anh chưa chắc đã thắng."
Người thanh niên quay đầu nhìn anh, ánh mắt lạnh lùng như vạn vật trên thế gian không còn ý nghĩa. "Dĩ vãng thật sự đã đến rồi sao?" Ánh đèn xa xăm phản chiếu trên khuôn mặt hoàng tử lung linh nhưng không thể che giấu nỗi bất an.
"Dĩ vãng đã qua, chỉ để lại ta với bóng tối và khao khát," hoàng tử nói, bước rời khỏi bóng tối, tiến thẳng đến cái bàn hoa lấp lánh ánh đèn. "Vậy nào, hãy chọn: sự tự do hay sự trói buộc? Sự đau khổ hay sự đau đớn?" E ngại, anh ta hướng mắt về hoàng tử, trái tim loạn nhịp trong giây phút quyết định cuối cùng.