Trang thái trong thang máy tối đen, không một âm thanh nào vang lên ngoài tiếng hơi thở hấp hối. Sang-hee nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đứng trước mặt mình, ánh sáng yếu ớt từ bức ánh đèn thoáng qua cửa kính biến đôi mắt anh ta trở nên gợi cảm và đầy ma mị.
"Anh là ai?" Sang-hee ngả đầu hỏi, từng hơi thở hấp hối dường như làm căng thẳng trong không gian hẹp của thang máy.
Người đàn ông chỉ mỉm cười mơ hồ, cử chỉ mờ ám đến tận cùng của bóng đêm. "Anh không quan trọng. Điều quan trọng nhất là chúng ta đang ở đây, trong tình huống này."
Sang-hee thấy tim mình đập nhanh hơn, cảm giác kỳ lạ lan tỏa từ trí óc xuống cơ thể. Đôi mắt anh ấy bắt đầu lạc lõng trên cơ thể cô, như thấu hiểu và trải qua tất cả những tâm tư tình cảm riêng tư của cô.
"Chúng ta phải làm gì đây?" Sang-hee cố gắng kiềm chế những xúc cảm cuồng nộ dâng trào trong lòng.
Người đàn ông khẽ nheo mắt, ánh sáng bóng tối nhuốm đậm cảm giác nguy hiểm. "Mọi quyết định đều thuộc về em. Tùy em lựa chọn, tiếp tục chơi cuộc chơi này, hay kết thúc nó tại đây."
Một trò chơi nguy hiểm, đầy kích thích và đầy dằn vặt, đã bắt đầu trong thang máy tối tăm ấy, khi hai linh hồn gặp nhau trong căn phòng di động nhỏ bé giữa phố phường.