Trên bàn học đầy sách vở, Min Se-hyeon và Seo Woo-jin ngồi đối diện nhau, ánh mắt lạnh lùng và căng thẳng. Đã bao lần họ đụng độ, tranh cãi từ những ngày thơ ấu và giờ đây, tại giảng đường đại học, họ vẫn không tránh khỏi nhau được. Vào một ngày nắng chang, Se-hyeon quyết định mở màn cho một cuộc trò chuyện chân thành giữa họ.
"Cậu có biết tại sao chúng ta luôn gặp nhau không?" Se-hyeon bắt đầu, giọng điệu trầm lắng.
Woo-jin nhìn người bạn kẻ thù cũ, không hiểu ý định của cậu ta. "Vì số phận chăng?"
"Không, đó là vì chúng ta cần phải nói chuyện," Se-hyeon đáp, ánh mắt sâu xa. "Chúng ta không hiểu nhau vì chúng ta chưa từng thử. Liệu có thể... chúng ta cùng nói chuyện, để mọi hiểu lầm giữa chúng ta tan biến?"
Woo-jin im lặng, lời nói của Se-hyeon tạo ra một xao lạc trong tâm trí cậu. Mối quan hệ giữa họ như một cuộc đấu trí không lời thoại, nhưng giờ đây, có vẻ như cần phải mở lòng ra. Hai người kẻ thù từng phút bắt đầu tiến thêm một bước gần nhau, để tìm ra câu trả lời cho sự hiểu biết và hòa giải.