Trên mái hiên của căn biệt thự hoàng gia đổ sáng một vầng lấp lánh từ ánh trăng bạc. Trong cơn gió se lạnh của đêm, hai người đàn ông trẻ hướng về nhau, những ánh mắt đầy bi thương và tình cảm rượt mạnh.
"Anh có nhớ, Seojun? Chúng ta đã hứa sẽ mãi bên nhau..." Daeun thì thầm với giọng run rẩy, ánh mắt bi thương dần hóa nỗi đau trăn trở.
Seojun, với ánh mắt nhạy bén hơn bao giờ hết, ôm Daeun vào lòng và trao cho anh một nụ hôn âu yếm: "Tôi không thể quên, Daeun. Nhưng nếu chúng ta tiếp tục, không ai có thể bảo vệ chúng ta khỏi cơn bão sắp tới."
Daeun, ánh mắt như từ biệt, nắm chặt tay Seojun: "Tôi chỉ cần biết rằng anh sẽ ở đây, dù có bất cứ khó khăn nào. Chỉ cần anh đừng rời xa tôi..."
Bỗng nhiên, tiếng nổ vang lên từ tầng dưới, làn khói đen bao trùm mọi ngóc ngách của biệt thự. Daeun và Seojun lúng túng, nhưng quyết định đối mặt với nguy hiểm cùng nhau. Họ không ngờ rằng, thử thách lớn nhất chưa đến, và tin vị thần may mắn của mình sẽ giúp họ vượt qua.