Trong màn đêm tĩnh lặng, Suwa và Nagamine vẫn ngồi trên sô pha sô pha trong căn phòng nhỏ của Suwa, ánh đèn trần nhè nhẹ chiếu rọi bộ đôi. Suwa nhìn chằm chằm vào Nagamine với ánh mắt trìu mến. Đột nhiên, anh ngẩng đầu, thẳng thừng đối diện với Suwa.
"Cậu biết không, Suwa, tôi không thể tiếp tục như vậy nữa." Nagamine lên tiếng, giọng điệu đầy nghiêm túc.
"Anh nghĩ gì vậy, Nagamine?" Suwa ngạc nhiên hỏi.
"Tôi... tôi đã có người khác," Nagamine thú nhận, ánh mắt hốt hoảng.
Suwa ngơ ngác nhìn vào mắt Nagamine, không tin vào điều vừa nghe. "Người khác? Cậu nói đùa phải không?"
Không phải đùa, Nagamine hiện lên nụ cười chua chát. "Tôi xin lỗi, Suwa. Nhưng chúng ta không thể tiếp tục như vậy nữa."
Suwa thở dài, cảm giác hạnh phúc thoáng chốc biến mất, thay vào đó là sự đau lòng và mất mát. "Nagamine..."
Đằng sau lời tuyên bố đau lòng đó, Suwa có cảm giác cuộc sống của mình như đổ sập. Bất ngờ, thế giới mà cậu vẽ nên trong ngày hôm đó, nơi mà họ cùng chia sẻ tình yêu, giờ đây bỗng chốc tan thành mây khói. Suwa nhận ra, cân bằng tình yêu của họ đã bị xáo trộn, và câu chuyện tình yêu của họ dường như bắt đầu đầy bi kịch và đau thương. Họ có thể cùng nhau đi tiếp hay giờ đây là lúc họ phải nói lời chia tay?